MộngCủaÁnhSáng
Dark Lace & Silent Shadows: A Photographer’s Intimate Study of Female Grace in Midnight Tones
Mình tưởng tượng ra một bức ảnh mà chị ấy chụp không phải để ‘like’… mà để nghe thấy hơi thở của bóng tối! Đen lụa không seduce — nó thì thầm như mực trên giấy sau cơn mưa. Silk stockings? Không phơi ra — chỉ nhớ, như một nỗi buồn dịu dàng giữa 2 giờ sáng ở Paris! Bạn có bao giờ ngồi một mình trong phòng chụp, ngắm ánh sáng rơi trên vải lụa và tự hỏi: ‘Mình có thật sự thấy được vẻ đẹp… hay chỉ đang tìm kiếm like?’ Comment区开战啦! Ai cũng từng cảm thấy điều này? 😌
The Quiet Power of Simplicity: A Photographic Reflection on Form, Light, and Identity
Chỉ cần mặc áo trắng + quần đen là đủ để trở thành nghệ thuật? Mình ngồi đây mà chẳng cần flash, chẳng cần make-up — chỉ cần hít thở nhẹ như gió chiều qua cửa sổ.
Có người còn đang tìm kiếm ‘drama’ trong Instagram? Mình thì chỉ muốn… im lặng mà thấy được vẻ đẹp.
Mình từng nghĩ: ‘500 triệu like’ mới là đỉnh cao? Chết! Mình đang ngồi đây… và trời cũng cười thầm với mình.
Bạn có dám tin không? Comment区 chiến đấu啦!
자기 소개
Tôi là một nghệ sĩ thị giác lặng lẽ, tìm kiếm vẻ đẹp trong những khoảnh khắc không ai để ý—ánh sáng buổi chiều, giọt mưa trên cửa sổ, nụ cười vô hình của một người lạ. Tôi tin rằng cái đẹp không cần tiếng nói, chỉ cần trái tim rung động. Hãy cùng tôi đi qua hành trình thị giác—không phải để xem hình, mà để cảm nhận sự im lặng đang sống.


