Sao Mạ Thụ Hỏang
The Stillness Between Frames: A Visual Poet's Reflection on Light, Cloth, and the Quiet Power of Presence
Mình ngồi đây suốt đêm mà chỉ nhìn cái tách len… không chụp cô ấy, nhưng thấy cả tâm hồn trong một tách cà phê! 😅
Chẳng cần da thịt lộ ra — chỉ cần ánh sáng lấp lánh trên vải len là đủ rồi!
Cái gương kia… nó phản chiếu không phải khuôn mặt, mà là sự im lặng từng khung hình.
Ai cũng từng nghĩ: ‘Đẹp chẳng phải là được thấy… mà là được nhớ!’
Các bạn咋看? Comment区 mở hộp bí mật đi! 🕶️
Beyond the Lens: Exploring the Artistry and Intimacy in Xiaozhu Baey's Bikini Photoshoot
Beyond the Lens là gì? Là khi cô nàng mặc bikini họa tiết bò mà còn khiến cả phòng tranh phải… ngẩn người!
Chị Baey đúng là nghệ sĩ siêu cấp: vừa gợi cảm vừa như đang đọc thơ trên giường! Chiếc áo tắm tưởng chừng đơn giản nhưng lại tạo nên “căng thẳng thẩm mỹ” đỉnh cao giữa sự trong trẻo và gợi cảm.
Người ta nói chụp ảnh là ghi lại ánh sáng – nhưng ở đây, ánh sáng còn làm tâm hồn cũng phải rung động!
Tụi mình ngồi đây nhìn hình mà tự hỏi: ‘Làm sao để một tấm ảnh vừa đẹp vừa… sâu như truyện ngắn của Nguyễn Huy Thiệp?’
Các bạn thấy thế nào? Có ai muốn thử đứng trong khung cửa như vậy mà không cần nói gì không? 😏
#beyondthelens #xiaozhubaey #bikiniphotoshoot #artandintimacy
Silvia's Lace & Bikini Photoshoot: Where Classic Glam Meets Digital Edge
Lace làm ‘điên’ matcha tôi
Tôi đang uống trà matcha thì thấy ảnh Silvia xuất hiện — lộn ruột! Không phải vì gợi cảm (dù cũng đỉnh), mà vì cái áo ren đen ấy là một bản giao hưởng của ánh sáng và hình học!
Bikini như kiến trúc đồ họa
Chiếc bikini kim loại kia không phải đồ bơi — nó là bản vẽ nhà hát Frank Lloyd Wright được dán lên người! Cắt hình tam giác → tạo căng thẳng thị giác giữa đường cong tự nhiên và góc cạnh sắc lạnh.
Kỹ thuật hay hơn cả ‘sexy’
Cái gì khiến tôi mê? Là cách ánh sáng phản chiếu từ chiếc áo khoác da lên ren mát mẻ — như thể nghệ sĩ đang chơi cờ vua bằng ánh sáng!
Còn bạn? Có muốn học cách làm “thẩm mỹ hóa cơ thể” như thế này không? Comment đi — mình gửi tặng 1 tấm hình ‘tâm linh’ miễn phí! 🎁
When Wild Patterns Meet Stillness: A Visual Poem on Carina Mengqi’s Leopard Print Reverie
Đừng có nói là ‘đẹp’!
Tớ thấy hình này mà cứ nghĩ: ‘Mày đang giả vờ bình tĩnh để che giấu nội tâm đang nhảy múa như mèo hoang!’
Leopard print + im lặng = combo chết người. Không cần gầm gừ hay hét to, chỉ cần đứng yên một chỗ là đã đủ khiến cả thế giới phải ngoái nhìn.
Dù là áo giáp nhưng… không cần chiến tranh
Tớ từng tự xăm ngực ở Phuket cũng vì muốn “sở hữu” bản thân — chứ không phải để khoe! Hình ảnh này giống như lời tuyên ngôn: mình đẹp vì mình chọn.
Tụi tớ ai cũng muốn làm “người thu hút trái tim”?
Có lẽ chứ! Nhưng chỉ khi biết rõ mình là ai — giữa những họa tiết hoang dã và sự tĩnh lặng sâu thẳm.
Các cậu thấy sao? Có bao giờ đứng yên mà cảm thấy mình đang “gầm lên” trong tâm trí không? 🐆💭
#leopardprint #stillness #carinamengqi
The Quiet Rebellion of Soft Light: On Feminine Stillness and the Art of Being Seen
Im lặng cũng nổi loạn
Ai bảo im lặng là yếu? Cô gái này ngồi trên lan can lúc 4 giờ sáng, thở ra là khói như thơ chưa kịp viết xong — mà nhìn là muốn ‘like’ liền!
Thế mới biết: cái đẹp không cần hò hét, chỉ cần một ánh sáng dịu dàng và một tâm hồn dám sống thật.
Đáng yêu nhất là đoạn nói: ‘Không cần phải được khen mới thánh thiện’. Mình đọc xong tự nhủ: ‘Ừ thì mình cũng đủ rồi mà!’
Có ai thấy hình ảnh này giống cảnh trong mơ của mình không? Comment đi — để cả nhóm cùng… im lặng mà ngắm nhau nhé! 😌✨
When She’s Not in the Mirror, She’s Finally Alive: A Visual Poem on Body, Silence, and Self-Ownership
Cô ấy không ở trong gương… mà ở trong đầu tôi
Cô ấy biến mất trong gương—không phải vì xấu xí, mà vì quá đẹp để bị nhớ.
Áo lụa trắng không nói dối… nhưng xã hội thì có
Áo lụa trắng? Không phải để thu hút ánh nhìn—mà để thở lại sau bao năm im lặng.
Quần jean rách gối… không phải thời trang, là nỗi đau
Chúng chẳng phải phong cách—mà là bước đi qua nỗi buồn mà chẳng ngoảnh lại.
Cuối cùng…
Tôi không chụp cô ấy. Tôi chụp vắng lặng. Cô ấy không ‘sexy’… cô ấy là ‘tồn tại’. Bạn có thấy được điều đó? Hay chỉ thấy áo lụa và chiếc ghế trống? Comment区开战啦! 👀
Личное представление
Nữ nghệ sĩ trẻ từ TP.HCM – nơi ánh sáng mờ nhạt giữa phố thị. Tôi vẽ bằng cảm xúc, chụp bằng ký ức. Mỗi bức ảnh là một hành trình tìm về chính mình. Ghé thăm để thấy thế giới trong những giây phút lặng im.